古詩拼音版

2022-12-10 20:54:10 字數 3986 閱讀 4476

(一)dēnɡ ɡuàn què lóu

登鸛雀樓[唐]王之渙huàn

bái rì yī shān jìn huáng hé rù hǎi liú

白日依山盡黃河入海流 。

yù qióng qiān lǐ mù gèng shàng yī céng lóu

欲窮千里目 ,更上一層樓 。

(二)秋風引 [唐]劉禹錫xī

hé chù qiū fēnɡ zhì , xiāo xiāo sònɡ yàn qún 。

何處秋風至 , 蕭蕭送雁群 。

zhāo lái rù tínɡ shù ,ɡū kè zuì xiān wén 。

朝來入庭樹 , 孤客最先聞 。

(三)秋夜寄丘qiū 員外 [唐]韋wěi應物

huái jūn shǔqiūyè , sàn bù yǒng liáng tiān .

懷君屬秋夜.散步詠涼天。

kōng shān sōng zǐ luò , yōu rén yīng wèi mián .

空山松子落,幽人應未眠

(四)秋日湖上薛瑩

luò rì wǔ hú yóu yān bō chù chù chóu

落日五湖遊煙波處處愁

chěn fú qiān gǔ shì shuí yǔ wèn dōng liú

沈浮千古事誰與問東流

(五)宿建德江 [唐]孟浩然

yí zhōu bó yān zhrì mù kè chóu xīn

移舟泊煙渚日暮客愁新 。

yě kuàng tiān dī shù jiāng qīng yuè jìn rén

野曠天低樹江清月近人 。

(六)初秋 [唐]孟浩然

jiào chū qiū yè jiàn zhǎng ,qīng xí zhòng qī liáng 。

不覺初秋夜漸長, 清風習習重淒涼。

yán shǔ tuì máo zhāi jìng ,jiē cóng shā yǒu lù。

炎炎暑退茅齋靜, 階下叢莎有露光。

(七)楓橋夜泊bó [唐]張繼

luò wū tí shuāng mǎ, jiāng fēng yú chóu mián

月落烏啼霜滿天,江楓漁火對愁眠。

gū sū chéng wài hán sì,yè bàn zhōng shēng dào kè

姑蘇城外寒山寺,夜半鐘聲到客船。

(八)山居jū秋暝mínɡ【唐】王維

kōnɡ shān xīn yǔ hòu,tiān qì wǎn lái qiū。

空山新雨後, 天氣晚來秋。

mínɡ yuè sōnɡ jiān zhào,qīnɡ quán shí shànɡ liú。

明月松間照, 清泉石上流。

zhú xuān ɡuī huàn nǚ,lián dònɡ xià yú zhōu。

竹喧歸浣女, 蓮動下漁舟。

suí yì chūn fānɡ xiē,wánɡ sūn zì kě liú。

隨意春芳歇, 王孫自可留。

(九)行軍九日思長安故園 [唐] 岑參sēn

qiǎnɡ yù dēnɡ ɡāo qù ,wú rén sònɡ jiǔ lái 。

強欲登高去 , 無人送酒來 。

yáo lián ɡù yuán jú ,yīnɡ bànɡ zhàn chǎnɡ kāi 。

遙憐故園菊 , 應傍戰場開

(十)秋詞(其一)[唐]劉禹錫

zì gǔ féng qiū bēi jì liáo yán qiū rì shèng chūn zhāo

自古逢秋悲寂寥, 我言秋日勝春朝.

qíng kōng hè pái yún biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo

晴空一鶴排雲上 , 便引詩情到碧霄.

(十一)秋詞(其二)[唐]劉禹錫

山明水淨夜來霜shuānɡ,數樹深紅出淺黃。

試上高樓清入骨,豈qǐ如春色嗾sǒu人狂kuānɡ。

(十二)秋月 [宋]程顥chéng hào

qīng xī liú guò bchéng xiān sè qiū 。

清溪流過碧山頭, 空水澄鮮一色秋。

gé duàn hóng chénhóng yè liǎng yōu yōu 。

隔斷紅塵三十里,白雲紅葉兩悠悠。

(十三)秋雨中贈元九[唐]白居易

不堪kān紅葉青苔tāi地,又是涼風暮mù雨天。

莫mò怪guài獨dú吟秋思苦kǔ,比君jūn校jiào近二毛年。

(十四)夜雨寄北 [唐]李商隱

jūn wèn guī qī wèi , bā yè yǔ zhǎng qiū chí 。

君問歸期未有期, 巴山夜雨漲秋池。

hé gòng jiǎn xī chuāng zhú , què huà bshí 。

何當共剪西窗燭, 卻話巴山夜雨時。

(十五)山行[唐]杜牧

hán jìng xié   shēng chù yǒu rén jiā

遠上寒山石徑斜 , 白雲生處有人家 。

tíng chē zuò ài fēng lín wǎn   shuāng yú

停車坐愛楓林晚 , 霜葉紅於二月花 。

(十六)竹里館[唐] 王維wéi

dú zuò yōu huáng lǐ tán qín fù cháng xiào 。

獨坐幽篁裡,彈琴復長嘯。

shēn lín rēn bú zhī ,míng yuè lái xiāng zhào

深林人不知, 明月來相照。

(十七)秋登宣城謝眺北樓[唐] 李白

jiāng chéng rú huà lǐ ,shān wǎn wàng qíng kōng 。

江城如畫裡,山晚望晴空。

liǎng shuǐ jiá míng jìng ,shuāng qiáo luò cǎi hóng 。

兩水夾明鏡, 雙橋落彩虹。

rén yān hán jú yòu ,qiū sè lǎo wú tóng 。

人煙寒橘柚, 秋色老梧桐。

shuí niàn běi lóu shàng ,lín fēng huái xiè gōng 。

誰念北樓上, 臨風懷謝公。

(十八)尋隱者不遇 [唐] 賈島

sōng xià wèn tóng zǐ yán shī caǐ yào qù

松下問童子,言師採藥去。

zhǐ zaì cǐ shān zhōng yún shēn bù zhī chù

只在此山中, 雲深不知處。

(十九)秋浦歌[唐] 李白

yuán chóu sì gè zhǎng

白髮三千丈zhàng , 緣愁似個長

不知明鏡jìng裡,何處得秋霜shuāng?

(二十)易水送別[唐] 駱luò賓bīn王

cǐ dì bié yàn dān ,zhuàng shì fā chōng guàn 。

此地別燕丹, 壯士髮衝冠。

xī shí rén yǐ méi ,jīn rì shuǐ yóu hán 。

昔時人已沒, 今日水猶寒。

(二十一)答人 [唐]太上隱者

偶來松樹下,高枕zhěn石頭眠mián。

山中無歷lì日,寒盡不知年。

(二十二)登高 [唐]杜甫dùfǔ

jí yuánxiào āi,zhǔ qīnɡ shā。

風急天高猿嘯哀, 渚清沙白鳥飛回。

luò xiāon ɡǔn

無邊落木蕭蕭下,不盡長江滾滾來。

bēi chánɡ zuò kè, bìnɡ dú dēnɡ tái。

萬里悲秋常作客,百年多病獨登台。

小學1 6年級古詩帶拼音版

1 詠鵝 唐 駱賓王 鵝 鵝 鵝 q xi ng xi ng ti n g 曲項向天歌 b i m o f l shu 白毛浮綠水 h ng zh ng b q ng b 紅掌撥清波。2 詠柳 唐 賀知章 b y zhu ng ch ng y sh g o 碧玉妝成一樹高,w n ti o chu ...

二年級古詩 拼音版

23sh n x ngd zu j ng t ng sh n山行獨坐敬亭山 唐 杜牧 唐 李白yu n sh ng h n sh n sh j ng xi zh ng ni o g o f i j n遠上寒山石徑斜,眾鳥高飛盡,b i y n sh ng ch y u r n ji g y n d ...

經帶拼音版

三字經r n zh ch 人之初g u b ji o苟不教 x m ng m 昔孟母 d u y n sh n竇燕山 y ng b ji o養不教 z b xu 子不學 y b zhu 玉不琢 w i r n z 為人子 xi ng ji l ng香九齡 r ng s su x ng b n sh ...